Tôi viết một bài ca nhớ về Ce-ci-li-a, theo gót Người cùng dạo trên phố xá.
Con đường A-pi-a-na, ôi bao kẻ không nhà, từng giây ngóng đợi tay ngà dáng thướt tha.
Hang toại đạo, cụ già U-ba-na, với những tử tội trên tay cầm thánh giá. Nôn nao chờ cô ca sĩ hiền hoà,
Để bắt đầu thánh lễ Mi-sa. Ce-ci-li-a, hôm nay xin hãy cất lời ca, với tiếng đàn thần thánh tháng ngày qua.
Dù đời phôi pha, nhưng tình mến mãi không nhạt nhoà, trong lòng ta dư âm còn thiết tha.
Nhớ về Ce-ci-li-a, tôi viết nên một bài ca, của những buổi chiều tà, khi vũ trụ theo đà đưa bóng tối.
Với những xác phàm nằm tiếp nối, rất thảnh thơi chờ huyệt mới ru đời,
Và thoảng đưa tiếng ai ru hời, cung trang trọng rạng ngời sốt mến.
Ce-ci-li-a, hôm nay xin hãy cất lời ca, với tiếng đàn thần thánh tháng ngày qua.
Dù đời phôi pha, nhưng tình mến mãi không nhạt nhoà, trong lòng ta dư âm còn thiết tha.
Coda: Hai mươi tuổi đời, Ce-ci-li-a đã thành goá phụ, Hồn thơ trong trắng đượm nét xinh tươi.
Tình yêu son sắt chốn lao tù rực sáng. Trước quân thù nụ cười còn duyên dáng:
"Tên tôi là Ki-tô hữu" hiên ngang.
--------------------------------------------------------------------------------
***** Bài Ca Cecilia
*** Imprimatur: 18.8.2018 - GP. Xuân Lộc (Tt. Hoà Khúc Tạ Ơn)
*** Imprimatur: 18.8.2018 - GP. Xuân Lộc (Tt. Hoà Khúc Tạ Ơn)