1. Người giàu có thật khó mà vào Nước Trời. Con lạc đà chui qua lỗ kim thì con dễ hơn.
Người giàu có, lòng kiêu căng cậy thế bạc tiền, sẽ chẳng được vào Nước Chúa để dự tiệc vui.
ĐK: Xin cho con sống tinh thần khiêm nhu khó nghèo. Giữa cuộc đời, lối đường Ngài cất bước lần theo.
Dẫu giàu sang, dẫu nghèo hèn, con mãi yêu Ngài. Suốt cuộc đời, đi theo Ngài, dẫu lệ buồn rơi.
2. Phận hèn yếu mà con chẳng tựa nơi Ngài, con cậy vào giàu sang thế gian, để đời sướng vui.
Một làn gió, một tai ương đổ xuống phận người, núi bạc tiền, giờ vô nghĩa tựa hạt bụi thôi.
3. Tìm hạnh phúc, sự sống đời đời bất diệt, con tưởng rằng giàu sang sẽ mua được ơn phúc sao?
Cậy quyền thế để mua danh lợi chốn bụi trần, mãi lầm lạc, đời con sẽ chẳng còn ngày mai!
4. Dù con đã nhiều năm giữ trọn giới luật, nhưng Ngài gọi con theo Chúa thì ngại ngần tháo lui,
và từ khước lời yêu thương để giữ bạc tiền. Uổng một đời thờ tin Chúa nửa vời, lầm sai!
*** Imprimatur: 19.11.2013 - GP. Ban Mê Thuột (TTTC)