1. Cưu mang Chúa trong lòng, Mẹ đã vội vã ra đi. Đi lên miền núi cao, để yêu thương dấn thân phục vụ. Mẹ cất tiếng chào mừng, mừng chị em tràn đầy ơn Chúa. Gio-an trong dạ mẹ, nhảy mừng vui khi nghe tiếng Mẹ chào.
ĐK: Xin cho con cũng biết ra đi, đi ra khỏi cuộc sống ích kỷ, để lưu tâm đến với tha nhân, mà yêu thương phục vụ chân lý. Cho con khi đón Chúa vào lòng, là theo gương Mẹ để lên đường, đường hy sinh chấp nhận gian khó, để anh em được phúc cứu độ.
2. Yêu con Chúa không màng quyền uy là Chúa Ngôi Hai. Nhưng chấp nhận trở nên một thơ nhi sống trong nghèo hèn. Tình Ngài yêu vững bền, chẳng ngại trao trọn cả mạng sống. Dẫu biết con phản bội, mà Ngài luôn yêu con mãi chẳng rời.
3. Ơn Thiên Chúa con nhận mà vẫn ngại bước ra đi. Tin yêu chẳng khác chi làn mây bay thoáng qua cuộc đời, chẳng có ích lợi gì, một niềm tin chỉ để trang trí. Chúa đến trong cuộc đời, mà hồn con đang xa Chúa từng ngày.
4. Tin yêu Chúa hết lòng, là sống mà biết cho đi. Ơn cao trọng Chúa ban, Ngài mong con biết trao mọi người. Rồi khi tới mùa gặt, Ngài thưởng công từng người tôi tớ. Ai trung thành phụng sự, được hưởng tôn nhan Thiên Chúa ngàn đời.
*** Imprimatur: 19.11.2013 - GP. Ban Mê Thuột (TTTC)