1. Có những điều mơ ước cả đời, khi được rồi chẳng có nghĩa chi!
Có những việc ta chẳng để ý, nhưng quê Trời lại quí biết bao!
Nơi trần thế quyền quí sang giàu, là ước mơ người người tìm kiếm.
Nhưng khi người nhắm mắt xuôi tay, quyền thế sang giàu chỉ là đắng cay.
ĐK: Hãy ra công làm việc mỗi ngày, không phải vì lương thực mau hư nát.
Nhưng hãy làm vì còn chờ mong lương thực đem lại trường sinh vinh phúc.
Hãy đến với Ngài hãy tin vào Ngài, là chính công việc phải làm trước hết.
Vì Chúa chính là, là Bánh Trường Sinh, ai đến với Ngài chẳng đói khát bao giờ.
2. Có những việc làm chết tình người, nhưng nhiều người lại cứ vẫn vui.
Tích góp nhiều gia tài trần thế, bao nhiêu người còn mãi đắm mê!
Khi thần chết mở cửa kêu gọi, còn có ai dủ tình thương đoái?
Ai yêu mà có dám bên con, khi xác thân tàn, tiệc đời đã tan?
3. Biết mấy lần con đến nhà thờ, không phải vì lòng kính mến yêu.
Câu kinh đọc, nhưng tình lại thiếu, nên ra về hồn vẫn rỗng không.
Con tìm Chúa chẳng phải tin Ngài, mà ước mong cầu cạnh cơm bánh.
Con xin Ngài thánh hoá tim con, để đến với Ngài bằng lòng mến tin.
4. Có những việc mà con chẳng màng, trên trời lại trọng quí biết bao.
Có những người con thường dể khinh, nhưng trên trời họ rất tốt xinh!
Khi để vắng tình Chúa trong hồn, đời sống con lạc loài trống rỗng!
Con lo tìm những tiếng ca khen, dù vẫn biết rằng tình người chóng quên!
*** Imprimatur: 19.11.2013 - GP. Ban Mê Thuột (TTTC)