1.
Nếu một lần Ngài không xuống thế, con người ta cuộc sống lê thê.
Nếu một lần
Ngài không thương ta, trần gian đây chỉ là thánh giá.
Nếu một lần Ngài đã không
đi, đi khắp thôn làng rao giảng Tin Mừng, chữa người yếu đau.
Thì người ơi bao
năm còn mãi sống đời đắng cay.
ĐK: Chúa đã thương con người, nên Ngài đã một
lần xuống thế.
Con xin chắp đôi tay, xin cảm tạ Ngài cứu khỏi bến mê.
Bao đau
thương trên đời, con không lo gì tin yêu vời vợi.
Vì Ngài hằng ở bên, con luôn
mê say vinh phúc trên trời.
2. Nếu một ngày lời kinh vắng bóng, quên Ngài đi
cuộc sống hư không.
Nếu một đời trần gian đam mê, lòng quên đi Chúa là Cứu Thế.
Hỡi loài người đời như mây bay, ta có mong gì luôn sống trên đời.
Hãy mau nghĩ
suy, để từ nay không mong gì nữa sống cùng Chúa thôi.
3. Dẫu một ngày nhọc lao
khốn khó, nhưng đừng quên hồng phúc ban cho.
Dẫu một đời niềm vui bay xa, đừng
quên đi Chúa nằm thánh giá.
Hỡi loài người dầu khi cô đơn, hay lúc vui mừng tin
mến không ngừng.
Người ơi vững trông, từ ngàn xưa bao năm còn mãi Chúa hằng dủ
thương.
4. Lúc chiều về vầng dương đã tắt, bao bệnh nhân đều đến nơi đây,
Chúa
dủ tình Ngài ban muôn ơn, từ hôm nay chứng bệnh đã hết.
Sáng chỗi dậy Ngài đã
ra đi trong chốn thanh tịnh, Ngài đã nguyện cầu, Ngài thôi thúc ta.
Nhiều làng
xa đang mong chờ mãi những lời Phúc Âm.