ĐK: Rồi sẽ đến một ngày vũ trụ sẽ phải đổi
thay,
mở lối cho con vào, bước vào một đời sống mới.
Nơi không còn chết chóc,
nơi không còn vẳng tiếng kêu than.
Nơi con được nâng lên làm con Chúa, ngang
hàng các Thiên Thần.
1. Sống từng ngày giữa đời, đừng quên ta còn một quê
hương.
Nơi không còn sự chết ngự trị, nơi không còn khổ đau ê chề.
Trên đường
dài thế trần, đừng quên ta chỉ là lữ khách.
Đời trôi nhanh mà cứ lầm lạc, cho
đời này là tất cả mà thôi.
2. Ngắm một ngày đã
tàn, lòng ta có được niềm an vui?
Mai ta trở về cát bụi rồi, bao sang giàu ích
chi cho người.
Khi đời này đã tàn, trần gian sẽ trở thành vô nghĩa.
Đời ta như
một chuyến hành trình, đi về trời hưởng phúc lộc trường sinh.