ĐK: Chúa đến trần gian, mở ra những con đường. Con đường
về trời, về với Chúa, Vua tình yêu thương. Đường đưa về trời, mãi không là
quyền thế sang giàu, nhưng bằng phục vụ, bằng tình yêu giúp đỡ mọi người.
1.
Một ngày sẽ tới, ngày Chúa đến trong vinh quang. Muôn dân sẽ được tập họp lại ở
trước mặt Người. Để nghe Chúa phán lời hạnh phúc cho người tin yêu. Hay lời kết
tội dành cho ai chỉ sống cho mình.
2. Ngày xưa Ta đói, được người sớt chia cơm
ăn. Ngươi cho áo mặc, vì nhiều người còn quá đơn nghèo. Lòng ngươi thương xót
vì nhìn thấy bao người đau yếu. Mỗi việc đã làm, mở lối dẫn về phúc thiên đàng.
3. Ngày xưa Ta đói, mà ngươi vẫn không lưu tâm. Không thương đến người bị hoạn
nạn ở chốn lao tù. Lòng luôn khép kín, chẳng mở tiếp Ta, phận lữ khách. Hỡi kẻ
ác độc, ngục đau thương dành sẵn cho người.
4. Phận người lữ khách, thời gian
sẽ mau trôi qua. Khôn ngoan chính là: trọn một đời thờ kính Chúa Trời. Vì yêu
nhân thế, Ngài đà sống như kẻ tha hương. Nhưng Ngài chính là, là Vua cao vượt
hết muôn loài.