ĐK:
Muôn tâu Thượng Đế, Suốt ngày con khẩn nài,
Từng đêm con rên xiết, Nguyện lời
con vọng lên Nhan Chúa,
Lắng nghe tiếng con khóc than mỏi mòn, Ôi Thiên Chúa
con.
1. Này hồn con khốn khổ ê chề, Và mạng con kề bên cõi chết.
Con như kẻ bị
sa hố, Có khác chi bị bỏ quên.
2. Này hồn con đang bị lưu đầy, Tựa nằm trong mồ
hoang giá buốt,
Con nay bị Ngài quên lãng, Chính cánh tay Ngài đuổi con.
3.
Ngài đặt con mãi tận đáy huyệt, Tận vực sâu ngập trong bóng tối,
Cơn lôi đình
đè con mãi, Lớp sóng luôn phủ ngập con.
4. Bạn bè con Chúa đẩy xa vời, Lại còn
bao kẻ luôn chế giễu,
Thân trong ngục làm sao thoát, Mắt tối đen bởi khổ đau.
5. Này miệng con kêu khẩn đêm ngày, Và bàn tay hằng vươn tới Chúa,
Nơi âm phủ
nào ai biết Cất tiếng lên để tụng ca.
6. Từ hồi thanh xuân đã u hoài, Miệt mài
nên tàn hơi yếu sức,
Bao đau khổ đổ xô tới, Chúa khiến con bị tả tơi.