1. Tất cả là hồng ân Chúa, nên con có gì mà giữ riêng mình. Tất cả do
Chúa thương ban, nên con chỉ là người quản lý thôi. Con sẽ là tôi tớ tín trung,
khi mỗi ngày con biết chia sẻ. Con mãi là đầy tớ bất trung, khi ân huệ Ngài con
giữ cho riêng mình.
ĐK: Vì Chúa sinh con vào đời, bằng tình yêu không hề đổi
dời, Ngài hằng thương chăm sóc từng giây.
Và Chúa sai con vào đời để con nên
bình an cho đời, để yêu mến muôn người mà thôi.
2. Có gì mà không do Chúa?
Không do chính lượng từ bi của Ngài? Con thường quên lãng, vô tâm, say mê tìm
quyền lợi thế gian. Quên công việc mà Chúa đã giao, lo đi tìm thu góp cho mình.
Khi Chúa hỏi con biết tính sao? Con sẽ là người vô phúc trên đời.
3. Muôn ngàn Hồng
Ân của Chúa, con vui lãnh nhận chẳng do công mình. Do tình thương Chúa nhưng
không, con suốt đời ngập tràn thánh ân. Con xin Ngài soi sáng trí tâm, lo đi
tìm ân phúc muôn đời. Lo vuông tròn tình nghĩa với nhau, yêu hết mọi người như
Chúa yêu mình.
4. Tháng ngày đời con Chúa biết, bao nhiêu lỗi tội được Chúa tha
rồi. Con thường chấp lỗi anh em, quên thân phận của mình Chúa ơi! Con như người
tôi tớ ác tâm, không thương người cùng khốn như mình. Con sẽ gặt hoa trái đã
gieo, con gieo hạt nào thu hái hoa hạt này.
5. Con nguyện làm người tôi tớ, bao
nhiêu phúc lộc là bấy nhiêu nén vàng. Suốt đời xin mãi chuyên chăm, cho nén
vàng ngày càng lớn thêm. Khi đến giờ Chúa ghé mắt trông, con vui mừng dâng Chúa
xác hồn. Ước mong được Ngài nói với con: "Hãy đến tận hưởng ân phúc quê
Trời".
6. Tất cả chỉ là vô nghĩa, khi thân xác nằm chìm sâu trong mồ. Tất
cả rồi cũng tiêu tan, duy chỉ còn một lòng mến thôi. Dẫu con chịu thiêu đốt,
nát tan, đem gia tài chia hết cho người. Nhưng không lòng bác ái mến yêu, bao
nhiêu việc lành vô nghĩa trên trời.