Menu


HẠNH PHÚC ĐỜI ĐỜI – Phanxicô

ĐK: Núi mòn sông cạn, gió nổi mây trôi. Thời gian sẽ pha phôi. Kiếp người sẽ qua đời. Đất rộng, trời cao, đường xa vắng, tìm đâu tháng ngày không úa phai. Về bên Chúa yêu vui hưởng phúc đời đời. 
1. Năm tháng dần qua cánh hạc đi không về. Những chuyến đò ngang rã rời trên bến mê. Người đi xa khuất như xe ngựa qua rừng. Để lại tiếng chuông như biệt khúc ngập ngừng. 
2. Tôi rắc bụi tro xuống bàn tay tro bụi. Những cánh phù dung rớt dần qua ngón thưa. Bàn tay tôi chắp, tim tôi vọng lên trời. Hỏi Thiên Chúa tôi: đâu hạnh phúc đời đời? 
3. Tôi đến vườn xưa thấy mùa xuân nhạt nhoà. Nghe tiếng người xưa nói cùng tôi thiết tha. Lầu son gác tía không mang được xuống mồ. Mà đâu có ai biết được trước ngày giờ. 
4. Tôi ngắm đầu non thấy niềm đau trăng già. Nghe gió trời xa nhắc đời tôi chóng qua. Lòng tôi mong ước đi qua kiếp con người. Về bên Chúa yêu vui hưởng phúc đời đời.
***  Imprimatur: 15.12.2015 - TGP. Sài Gòn (TCVN2)