Menu


CON THẬT CÓ TỘI – Nguyễn Duy

1. Kiếp sống con người tựa hồ một thoáng mây qua. Như hoa đồng nội sớm nở chiều đã héo úa. Con biết thân mình chỉ là hạt cát ngu ngơ. Đam mê dại khờ tháng ngày chìm trong lỗi tội. 
ĐK: Lạy Cha, con thật đắc tội với Cha con không đáng là con của Cha. Xin Cha coi con như là tôi tớ của Cha. Lòng Cha nhân từ hải hà thứ tha và gọi con là con của Cha. Con xin tri ân cảm tạ mến thương vô bờ. 
2. Như kiếp hoang đàng của người con thứ lang thang. Ra đi xa nhà thú vui ngàn muôn cay đắng. Cơn đói lan tràn tìm đâu một miếng cơm ăn. Nhớ đến cha già mắt lệ trào dâng hối hận. 
3. Ngước mắt trông nhìn thập tự Con Chúa treo thân. Con mới hiểu được Chúa là tình yêu tha thứ. Chúa chết cho đời và Ngài cũng chết cho con. Mong con trở về đón nhận tình thương hải hà..
***  Imprimatur: 28.10.2012 - TGP. Sài Gòn (Nhạc Khúc Ngợi Ca)