ĐK: Ôi ! Chúa ơi. Ôi Thiên Chúa sao Chúa đành bỏ con, sao Chúa đành
bỏ con.
1. Bao người nhìn con đều mỉa mai con, bĩu môi lắc đầu: "Hắn tin cậy
vào Chúa, sao Người không cứu hắn đi?"
2. Đứng quanh con là một lũ côn đồ,
bao bọc thân con, chân tay con đây, chúng đều chọc thủng. Ôi tan nát tấm thân!
3. Y phục của con đều bị đem chia, bắt thăm ai được. Chúa ơi hãy nâng đỡ, xin
Người đừng nỡ xa con!
4. Trước muôn dân, nguyện ngợi chúc danh Ngài, kể lại
tình Chúa luôn luôn yêu thương, chẳng hề bỏ mặc. Ôi Thiên Chúa chí nhân!