Menu


THÁNH VỊNH 136 (CN4MCB) – Thái Nguyên

ĐK: Lưỡi xướng ca sẽ dính vào nơi cuống họng tôi, 
Nếu tôi không một lòng tưởng nhớ Si-on.
1. Ta ra ngồi ở bên sông Ba-by-lon, 
Khóc nức nở vì luôn nhớ đến Si-on. 
Trên những cành dương liễu, ta tạm gác cây đàn. 
Quân canh giục hát lên cho nghe điệu nhạc Si-on.
2. Nơi quê người làm sao ta vang câu ca, 
Khúc nhã nhạc ngợi khen Thiên Chúa Vua ta. 
Tay ta cằn khô mãi khi chẳng nhớ quê nhà. 
Si-on hỡi thánh đô ta mơ một ngày đoàn viên. 
3. Ôi bao ngày lạc xa nơi quê hương ta. 
Tấc lưỡi này làm sao hát khúc dân ca. 
Nếu không còn thương nhớ kinh thành ở quê nhà. 
Nếu không đặt Si-on lên trên mọi niềm vui riêng. 
⬤ Tung hô Tin Mừng:
Thiên Chúa đã yêu nhân trần đến nỗi ban Con Một mình, 
Để ai tin vào Con Chúa sẽ được sống vui muôn đời.
***** Thánh Vịnh 136 (Chúa Nhật 4 Mùa Chay B))