1. Con nghĩ sao, một người mau mắn thân thưa: Vâng con
đi, đi làm theo ý cha truyền. Nhưng lòng người nào ai biết mà ngờ đâu, miệng
xin vâng nhưng lòng chẳng giữ một lời.
ĐK: Không phải lời thưa
mà con đáng là con thảo hiền. Nhưng là việc làm, làm theo ý Chúa truyền cho
con. Có nói ngàn lời, dù âm thanh du dương tuyệt mỹ, mà không việc làm, ngàn
lời vâng chỉ là hư không.
2. Con nghĩ sao, một người đi lễ siêng năng, nhưng trong
tim sẵn sàng lên án muôn người. Sống giả hình, miệng thì hát lời cầu kinh, mà
yêu thương không còn ở trí lòng mình.
3. Con nghĩ sao, một
người tội lỗi bao năm, nhưng trong tim, có lòng sám hối thật tình. Biết trở về,
thực thi giới luật tình yêu, chịu đau thương do đời chẳng chút độ lượng.
4. Rồi đến ngày mọi người bỡ ngỡ xôn xao, trong quê hương
Nước Trời vinh phúc muôn đời. Bao người là tội nhân trước mặt trần gian, được
Cha yêu ân thưởng hạnh phúc đời đời.
5. Ngày mỗi ngày, thật lòng suy xét lương tâm, con
đang lo chu toàn theo ý Chúa truyền, hay là người làm theo ý của mình thôi, và
mai đây xa lạ ở trước mặt người.
*** Imprimatur: 19.11.2013 - GP. Ban Mê Thuột