1. Ngài đã thương khi tôi mới bước chân
trong đời. Ngài đã thương dẫu nhiều lúc đời tôi xa Ngài. Ngài đã thương tuy
biết bao lần như khóm bèo trôi. Tôi lãng quên chạy theo bóng dáng niềm vui gian
dối. Ngài vẫn thương từng giây phút mong chờ tôi về. Ngài vẫn thương đầy ái
tuất như là tình quê. Chờ đợi chi mau hãy trở về, đoan hứa từ nay trung trinh.
Tình mến đan bằng lời kinh, liên kết bằng bao hy sinh.
ĐK: Bao
la! Tình Ngài thương ta con biết nói sao cho vừa để tạ ơn Chúa Cha. Thương con
quá là thương, dẫu con tội vương mà Ngài vẫn thương con.
2. Ngài đã thương khi dâng hiến xác
thân của mình. Làm của ăn để người thế ngày đêm an bình. Ngài đã thương ban
phát nhân loại bao máu đổ ra. Ôi tình yêu nào ai có thấu quỳ đây cung kính.
Loài người ơi nào ta hãy dâng lời chúc tụng. Loài người ơi nào hãy đến dâng lời
tạ ơn. Để từ nay xin bước theo Ngài, tha thứ dầu ai chê bai. Cùng Chúa đi vào
trần gian, cho dẫu là bao chông gai.
3. Ngài đã thương khi trông thấy đám
đông theo Ngài. Ngài đã thương chữa lành các bệnh nhân của họ. Chiều dần buông
sai các môn đệ mua bánh họ ăn. Nhưng ở đây chỉ năm chiếc bánh và hai con cá.
Ngài đã thương truyền dân chúng hãy ngồi xuống cỏ. Ngài đã thương cầm lấy bánh
dâng lời tạ ơn. Rồi bẻ ra phân phát cho họ, ai nấy đều ăn no nê. Dẫu tới năm
ngàn đàn ông, ai nấy đều ăn no nê.