1. Ai yêu cha mẹ hơn
Thầy, thì không đáng làm môn đệ Thầy. Ai không vác thập giá mình mà theo Ta,
thì không đáng làm môn đệ Ta. Nếu ai yêu mạng sống mình thì sẽ mất. Nhưng ai,
nhưng ai liều mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được sự sống vinh quang
muôn đời.
ĐK: Xin cho con yêu Chúa thật tâm. Xin cho
con yêu Chúa hết lòng. Xin cho con yêu Chúa hết cả trí khôn. Vì Ngài yêu thương
ta, Ngài đã chết cho ta, và cho ta vinh phúc trường sinh.
2. Ai không yêu người
như mình, thì chưa đáng là môn đệ Ngài. Ai không giúp người khó nghèo nhiều đau
thương, thì không xứng là con của Cha. Biết bao nhiêu người khốn cùng chờ nhân
ái. Vui thay, vui thay người nào biết vì tình Ngài, mà trao cuộc sống mình đổi
lấy vinh quang muôn đời.
3. Dương gian như là
trưa hè, chờ cơn gió mùa thu lại về. Con đây quá nhiều vấp phạm đã bao năm, làm
sao đáng là con của Cha. Cúi xin Cha nghĩ đến Con Ngài đã chết, Can-vê, thương
yêu loài người thế trần ngàn đời. Dù con nhiều lỗi tội, nguyện thứ tha van xin
Ngài.