1. Trong khi đơn côi
con nghiệm ra kiếp người. Ôi sao mong manh, sao sầu khổ nặng vai! Ôi sao gian
nan, nhọc nhằn, mệt mỏi, buồn phiền bao phủ, tang tóc gieo mọi nơi.
ĐK: Chỉ cậy vào Chúa con
mới sống an vui, ẩn mình bên Chúa hạnh phúc suốt cuộc đời. Ẵm con trong lòng
thì thầm lời ủi an, rằng: Cha dẫn lối thoát tối tăm đêm trường.
2. Bao nhiêu năm qua
lưu lạc nơi thế trần. Thân con lao đao khi mỏi gối chùn chân. Nhân gian đâu ai
một lòng một dạ, ngàn đời trung thành nguy khó không rời xa?
3. Qua bao xuân xanh
rong ruổi theo thói đời. Tâm tư lo toan, mưu độc cũng tràn lan. Gian tham thu
gom bạc vàng, của cải... ngày lìa dương trần mang hết đi được đâu?