1. Như người ra đi phương xa trao nhà cho người tôi tớ, trao
quyền và trao trách nhiệm, ra lệnh canh giữ an toàn. Rồi người ra đi một mai
người sẽ trở lại, đêm tối hay khi hừng đông, ban sáng hay khi chiều tàn.
ĐK. Người ơi tỉnh thức vì không biết khi nào Chủ về, Ngài sẽ
đến khi ta chẳng ngờ.
Đời như giấc mơ đừng buông theo đam mê danh lợi nhưng
theo Lời Chúa luôn tỉnh thức.
2. Cuộc đời như trong đêm đen kẻ trộm không ngừng thao túng,
con người lại hay bất trung, ươn hèn gian trá lạnh lùng. Tình đời men say làm
cho người quên kiếp này đang sống cho một ngày mai, đang tín trung cho tình
Ngài.
3. Trong đời bao nhiêu vui say có nhiều hư hèn vương mắc, ai
lường được bao trái ngang, đi vào sa ngã hoang đàng. Tình đời mê man cuộc đời rồi
cũng sẽ tàn như áng mây trôi hợp rồi tan, bao xót xa khi chiều vàng.
4. Cho lòng con luôn trung trinh giữ mình khỏi mọi lôi cuốn,
sống tận tình với Chúa luôn không hề nao núng u buồn. Này đời con đây nguyện sống
vẹn câu ước thệ, gian khó con không hề chi, với Chúa con lo sợ gì.
*** Imprimatur: 01.02.2007 - GP. Cần Thơ (Thánh Tình Ca)