HOA DẠI – Ân Đức

1. Có bông hoa dại nở trên đồi cao cao núi cao. Có bông hoa dại nép mình trong hang sâu thẳm sâu. 
Ước mơ một đời được hát câu tuyệt vời hái dâng là cho Chúa dẫu đơn hèn không sắc hương. 
2. Chúa ơi! Con là đoá hoa nhỏ bé dâng Chúa đây. Chỉ mong một đời ở Nhà Thiên Chúa vui ngất ngây. 
Nhớ chăng ngày nào lời Chúa bao ngọt ngào. Tiếng gọi  tình yêu Chúa khiến hồn con say mối duyên đầu.
ĐK: Một ngày bao hạnh phúc Chúa và con thề ước. Sống trong cuộc tình mối tình thánh thiêng. 
Con được khoác trên mình này áo choàng công chính. Để từ nay con là phần riêng của Chúa.
3. Ước chi con là cánh hoa nhỏ xinh xinh trắng tinh. Ước chi con được ẩn mình trong con tim Chúa luôn. 
Để con trọn đời được biến trong Tình Ngài không còn là vương vấn dẫu cho đời muôn sắc hương. 
4. Cớ sao con được Chúa đem lòng yêu thương mến thương? Cớ sao con được Chúa gọi và cho con hiến dâng? 
Thánh ân dạt dào Tình Chúa bao nhiệm mầu. Con chỉ là cây sáo khi được Chúa tấu khúc ngọt ngào.
5. Phút giây ân tình nói sao được tâm tư Chúa ơi! Phút giây ngỡ ngàng đất trời cùng con chia nỗi vui. 
Nỗi vui diệu vợi Hồng Phúc con là người Chúa nhân từ thánh hiến để con được nên chứng nhân. 
6. Chúa ơi! Con là đoá hoa phận mong manh chóng phai. Gió mưa ngang trời hoa dại tìm nơi nao ẩn thân. 
Thế gian luỵ phiền gìn giữ con trọn niềm: Thuỷ chung và trung tín giây tình mến luôn mãi vững bền.
***** Hoa Dại 
***  Imprimatur: 15.3.2004 - GP. Xuân Lộc (Dấu Ấn Tình Yêu 2)