SAO CHÚA GỌI CON - Nguyễn Duy

1. Sao Chúa lại gọi con làm nhân chứng cho Ngài trong cuộc trần này. 
Sao Chúa lại gọi con đem Tin Mừng cho người mọi nơi. 
Vì đời con có gì đâu có đáng gì đâu để đem Tin Mừng. 
Biết rằng con nhỏ bé mà thôi nhưng vững tin nơi Ngài xin vâng bước theo Ngài.
ĐK: Này đàn lòng con vang lên, vang lên rộn rã. Ánh sáng soi dẫn con lên đường. 
Ý Chúa con dám đâu coi thường. Nguyện một đời luôn trung tín. Tâm tư ủ ấp bao tình mến. 
Ra đi minh chứng cho Lời Chúa. Để muôn nơi tin nhận Nước Trời.
2. Nay Chúa lại gần con và âu yếm ban lời lúc con ngủ say. 
Con ngỡ ngàng khi nghe tên con được đổi lại từ đây. 
Và Ngài đổi mới lòng con thánh hóa đời con phút giây đăng trình. 
Thế rồi trong ánh nắng bình minh chan chứa bao ân tình con gieo bước an bình.
3. Xin mãi một niềm tin niềm yêu mến không hề phai tàn Ngài ơi.
Con biết cuộc đời con như chim đậu trên cành cây mới. 
Vì Ngài đã tháp vào con đôi cánh để bay khắp bốn phương trời. 
Dẫu cành cây đôi lúc oằn đi chim vẫn ca vang lời cao rao Chúa muôn đời.
4. Chúa đã gọi tên con khi con đứng bên đường lúc chiều dần buông. 
Con cứ tưởng như mơ theo chân Ngài đi vào vườn nho. 
Dù rằng con biết tận căn với Chúa thời gian có chi muộn màng. 
Đáp lại ơn thiêng đã gọi con xin mở tay thi hành theo như Chúa ban truyền.
***  Imprimatur: 22.8.2007 - TGP. Sài Gòn (NKTĐ1)